Saturday, April 30, 2011

fan-gơ ~

GIAI NHÀ TÔI! <3





Nhân dịp đi Lotte Mart và ghé qua những quầy bán đồ teen, mình đã end up với các em trên. Bao gồm poster GTOP thân yêu nồng cháyy của mình hô hô hô , poster Big Bang (mình thấy là GTOP, tại sao TaeYang được in vô thêm?), nhưng vì mình cũng mê TaeYang shirtless, ủa =)), nên ko sao. Ở giữa là gương bỏ túi Big Bang, mở ra sẽ thấy hình Big Bang, hí hí

Sau một hồi mình cười hô hô tự chụp ảnh poster thì mẹ mình đã gọi mình đồ cuồng, em mình bảo mình mất trí =))





Đây là cái gương :"> ôi bm rồi Gờ ơi sao anh xinh quá, xinh quá thế?? TOP đồ menlỳ. sao ko cưới nhau luôn đi???

à đây là gương khi mở ra :


MỞ GƯƠNG RA LÀ THẤY GIAI NGAY ! :"3:"3

mặc dù mình ghét sự thật là cái gương này soi rõ pores lắm ;___; who cares, mình sẽ mở gương xem giai :">




 Đây là zoom vô poster GTOP hề hề hề hề~


ỐI !!

con mệ nào in cái poster này là fan-gơ! hay fan bôi gì đấy, who cares! nhưng cái lời đề trên poster rất gay! :">



QUOTE KIỂU GÌ ĐÂY!!

"And I love you so The people ask me how
How I've lived till now I tell them I don't know
I guess understand, How lonely life has been But life began again,
The day you took my hand."

CÁI GÌ VẬY?!?! LÀ THEME ANGST, HURT/COMFORT CỦA GTOP FIC MÀ!! CHUẨN MÀ!!!!!!!

"Nhân gian không hiểu được nhờ đâu em tồn tại,
Sống đến tận giờ phút này
Em bảo rằng không biết
Có những ngày em vùi cuộc đời trong bóng tối và gặm nhấm nỗi cô đơn,

Nhưng sự sống lại tái sinh từ giây phút ấy,
Vào ngày anh nắm lấy tay em."

And I love you so...

Rẻ quá, nhưng gờ quá, và fan gơ quá!! Arrogant emo Jiyong và men lỳ Seunghyun dịu dàng đấy!!!! Giời ơi giời thấu hiểu cho con !!

.


Vì GTOP đã làm mồm miệng tay chân mình đông cứng nên thôi ko viết lách u buồn nữa. Nhân tiện, mừng ngày Giải phóng miền Nam thống nhất đất nước xD Mới mua mấy quyển sách, để thi xong rồi đọc :">

Friday, April 29, 2011

Let's go !




4 days until our day. Let's go, AP Calculus :)

Because, "we have invested too much to give up." 




(hình chả liên quan nhưng mình thích quá đi <3)

Thursday, April 28, 2011

GTOP at Big Bang Photo shoot for LG Optimus ♥




Credit: All pics from http://blog.naver.com/kiri_8246


@#$%($O#$(TYIHBajdhehpăITGK

Nếu các bạn chưa biết, đấy là tiếng lòng/rú/gầm/hét/hú fan-gơ của mình :">

Đánh lẻ nhé! Đánh lẻ nhé! Dáng ngồi nhìn giống nhau lắm nhé! Người ta bảo nhìn giống nhau là yêu nhau đó nhoé!! Cái đấy có lâu rồi chứ mình ko phịa ra nha!

Thôi kệ mình đi, ai quan tâm mình làm gì. Hãy nhìn Long và T.O.P! Hãy nhìn Gờ trong màu trắng xinh xắn và TOP trong màu đen bí ẩn men lỳ! Hãy nhìn đi!

NGỒI SÁT NỮA ĐI!!!!


SÁT NỮA ĐI!! SÁT NỮA!!!

Trời ơi cute quá :X DỄ THƯƠNG CHƯA! <3<3 Mặt Gờ thật biểu cảm :"> Hí hí thật là ấm áp. hí hí, thiệt là naturally real. Damn cuteee, i mean it XDDD

@#$%TIGVKGJFK%I(TGJFDSd


*nose-bleeding*

ĐẤY! ĐÃ THẤY GIỐNG NHAU CHƯA! từ kiểu gác chân đến màu trang phục hợp nhau ko tả được nhoé :"> dễ thương quá, dễ thương quá, dễ thương quá, ối Long ơi, ối Top ơi!

Hôm nọ là có ảnh đi đánh lẻ ở club bên Jeju rồi nhoé, mà đồ hoa hoè nào xinh! Trắng đen như này thật là classic và đẳng cấp!

HÃY NGỒI SÁT NHAU NỮA ĐI! SÁT NHAU NỮA ĐI! SÁT NỮA ĐI!

SÁT NỮA ĐI!


À và có cả hình Tae Yang, Seung Ri với Dae Sung nữa. They're all having fun~ hề hề Tae Yang vẫn đệp như thuở nào mới ra Wedding Dress mình ngồi replay cười mơ mộng (ủa =))), nhưng cái ý chính của mình ở đây là Long với TOP ra góc ngồi riêng nghiên cứu game với nhau @(#$%^I






XEM LẠI GTOP NỮA NÀO !





Hê hê hê ghép lại cùng nhìn thích quá hê hê hê <3


GTOP, you save my dayyy !!!

Wednesday, April 27, 2011

[Detective Conan] My West, his East - HeiShin fanfic ♥ p.2

(credit @Elika12 on deviantart)

Story 3 & 4 updated ~ nói vậy chứ viết từ đợt trước rồi, hai tuần nay ko đụng vô được vì bài vở. Mặt mày mình thức khuya nổi mụn mắt thâm quầng gớm lắm rồi nên chả ham swatch gì nữa sất, thôi up fanfic cho nó đỡ mốc blog :))

Mình muốn viết GTOP quá. Seunghyun x Jiyong ý, trời ơi thích quá chừng đi àaaa :((

*

Written by Phương xD


Title: My West, his East 
Fandom: Detective Conan Case Closed 
Pairing: Heiji x Shinichi
Genre: General, mostly fluff. OOC.
Disclaimer: Trai đẹp thuộc về Gosho Aoyama, tôi là fangirl với tấm lòng chân chất :">


. MY WEST, HIS EAST .
- it's all about HeiShin -

( Story 3 - The Proof )


"Come home
Come home
'Coz I've been waiting for you
For so long
For so long..."

 (Come home - One Republic)


Shinichi không nhớ nổi họ đã bắt đầu từ đâu, và Hattori cũng thế. Khi Shinichi càm ràm về việc tại sao tủ lạnh nhà tôi chỉ toàn đồ ăn cậu thích, Hattori lập tức đáp trả rằng cả tủ truyện tranh phòng tôi bây giờ chỉ thấy mỗi tiểu thuyết Sherlock Holmes và CD nhạc hoà tấu đề tên cậu.

“Nhưng mà từ khi nào vậy Heiji?”

“Ai biết?”

Đó không phải một câu trả lời.

Shinichi thấy rõ ràng sự phi logic.

*

Hattori cũng thấy rõ ràng sự phi logic.

Vì thế, thám tử Osaka bắt đầu dò hỏi mọi người xung quanh. Trái lại với nỗ lực nhân danh công lý đi tìm logic, những câu trả lời Hattori nhận lại đều chẳng giúp ích được gì. Kazuha mắt sáng rỡ hồ hởi hỏi rằng bộ cậu đang tính viết tự truyện yaoi hả, sau đó kéo cả hội fangirl trong trường bám theo Hattori để lấy thông tin. Hakuba lảm nhảm về mấy loại tình yêu tình báo vớ vẩn cậu ta bị nhiễm từ phim thần tượng truyền hình, còn đám đàn em trong câu lạc bộ Kendo phản ứng chả khác gì Kazuha hội. Gọi cho Shinichi, Hattori nghe tiếng thám tử Tokyo ngao ngán qua điện thoại. Ai cũng bảo không nhớ vì lâu lắm rồi chẳng có dịp đi chung với tớ. Giờ phải làm thế nào đây?

Hattori nghĩ ngợi một lúc rồi lên tiếng, “Chuyện thời điểm thì có gì quan trọng?”

“Với tớ thì có, Heiji.”

“Kudou, tớ tưởng tụi mình đã…”

Bên kia đầu dây đột ngột cắt ngang, “Vấn đề nằm ở chỗ chúng ta đã dành quá nhiều thời gian cho nhau, Heiji. Quá nhiều. Cậu không cảm thấy rằng điều đó là bất thường sao?”

Hattori im lặng.

*

“Nó giống như là bằng chứng vậy.”

Shinichi chợt bâng quơ khi cả hai đang đứng chờ tàu điện. Hattori gỡ headphone khỏi tai, từ từ cúi xuống cho đến lúc chạm mặt thám tử phía Đông, và nghe được cả sự ngập ngừng trong giọng nói của người đối diện,

“Cậu cần nó để buộc tội hung thủ, để chứng minh suy luận đặt ra, để…”

“Để xác định xem tình cảm của mình có thật sự đúng không?”

Shinichi không đáp, và khoảng lặng ngắn ngủi sau đó nhanh chóng bị lấp đầy bởi chuyến tàu đang vào ga. Cậu nhác thấy khoé môi Hattori hơi mỉm cười trước khi anh chàng da ngăm gỡ nón ra và đội lên cho Shinichi vừa lúc dòng người trên tàu đổ xuống. Giữa âm thanh hỗn tạp là tiếng Hattori thì thầm.

“Nếu tìm ra bằng chứng nhớ báo cho tớ biết.”

Cả mùa hè năm đó, Hattori không nhận được bất kỳ cuộc gọi hay tin nhắn nào từ Shinichi.


*

Những ai biết chuyện đều hết lời khuyên nhủ, sao không thử đi tìm cậu ấy, một tấm vé tới Tokyo thì mất gì nào? Hattori ngồi nghe từ đầu đến cuối, chỉ là không thực hiện theo. Chẳng ai hiểu được Shinichi bằng cậu. Mất kha khá công sức để Hattori lấp kín thời gian biểu của mình, cũng như nhận ra cậu và kẻ phía Đông kia đã ở cạnh nhau nhiều hơn họ nghĩ. Lịch tập kiếm đạo cùng với hồ sơ các vụ án hình sự liên tiếp khiến Hattori bận rộn cả cuối tuần, nhưng mỗi đêm trở về nhà, thám tử Osaka bắt đầu nghe những CD Shinichi để lại, đọc những cuốn tiểu thuyết Kudou-kun ưa thích, và vẫn tiếp tục việc pha trà vào ấm sáng sáng chủ nhật như Shinichi đã từng.

Tất cả những điều đó đều được làm với mục đích duy nhất, Hattori không muốn mình quên dần đi Shinichi.

Bốn tháng mười ngày kể từ lúc ở trạm chờ tàu điện, Hattori đã sơn lại phòng, vẽ tường theo style graffiti, lắp cửa sổ mới, mua một tủ gỗ khác đựng truyện tranh. Duy chỉ có bộ CD hoà tấu và chồng sách ghi tên Kudou là được giữ nguyên vị trí, cùng với chiếc ấm nhôm đã cũ trên bàn.

Vẫn không có cú điện thoại nào ở Beika gọi đến.

*

Tháng chín, Hattori đem về một cuốn lịch mỏng hơn thường lệ bởi hai phần ba thời gian của năm đã đi qua, và đặt nó ngay trước bàn đọc sách.

Tháng mười, cậu mua chiếc chuông gió nhỏ về từ cửa hàng đồng giá và treo trước hiên nhà.

Từ ngày Shinichi đi, Hattori lại để tâm đến thời gian hơn hết thảy.

*
Nếu bạn không đam mê nghề thám tử, bạn sẽ không bao giờ biết được cảm giác khi phá án thành công.

Hattori nhận được bưu phẩm chuyển phát nhanh vào một chiều nắng tháng mười đã tắt. Bên trong là trang tạp chí màu được cắt ra ngay ngắn, kèm theo mảnh giấy viết tay. Thám tử Osaka bỗng thấy mắt cay cay khi nhìn vô nét chữ thân quen với vỏn vẹn hai từ duy nhất,

Case closed.

Trên trang báo là bài phỏng vấn thám tử lừng danh Hattori Heiji trong số đặc biệt ra cuối tháng, được nhân vật chính mở đầu bằng một lời thú nhận rất lạ kỳ.

“Tôi mất nhiều ngày để nhận ra mình pha trà xanh dở tệ.

Không người trẻ nào thích bị ràng buộc cả, nhưng có những việc bạn khó mà dựa vào bản thân. Đó là lý do chúng ta luôn cần một ai đó khác.”

*

Áo phông trắng khoác đen, quần jeans và ba-lô vải cùng headphone trên tai. Cậu ấy mặc giống hệt ngày rời đi, chiếc nón che khuất mắt cũng được đội giống hệt cách cậu đã làm hôm đó. Từ dòng người đi về phía cậu, cậu ấy gọi tên bằng giọng hơi khàn.

“Heiji.”

Ở khoảng cách gần cậu thấy, chiếc nón mới toanh dạo trước của mình đã bạc màu đi. Và cũng như chiếc ấm trà nhôm, cậu biết mình không phải là người duy nhất nhớ.

*
Khi Shinichi càm ràm về việc tại sao tủ bếp nhà Hattori chẳng có gì ăn ngoài trà đóng gói, thám tử phía Tây chỉ nhún vai cười.

Đó là lý do chúng ta luôn cần một ai đó khác.


The Proof - End. 


( Story 4 - Come home )


Nếu bạn hỏi Kudou Shinichi rằng cậu thích nhất điều gì ở Osaka, chắc chắn thám tử phía Đông sẽ kể vanh vách cả ngày không hết. Từ tiệm bánh khuất trong ngõ hẻm đến khu shop săn hàng độc hitech, từ chỗ cho thuê truyện giá cực rẻ đến món trà đặc sản nóng vỉa hè chỉ bán về đêm hay cuộc so tài bowling thú vị tối thứ sáu hàng tuần. Cậu ta sẽ kể cho bạn nghe về những đêm thứ bảy tụ lại xem tường thuật trực tiếp giải Ngoại hạng Anh ở quán quen của fan bóng đá, về địa điểm câu cá mới khám phá ra, về món thịt nướng thơm ngon nóng hổi của bà cụ cạnh trường tiểu học và vô vàn thứ khác khiến bạn bất ngờ.

Nhưng nếu bạn hỏi Hattori Heiji vì sao Tokyo hấp dẫn, trăm lần như một cậu ta sẽ nhún vai rồi bảo rằng tôi không biết. Nếu bạn tiếp tục thắc mắc cậu ta thường đi đâu trong những chuyến đến thăm Tokyo hàng tháng, Hattori sẽ trả lời tôi không biết lần thứ hai. Nếu bạn nói về quán bar mới mở cho giới trẻ đang rất nổi ở khu trung tâm Tokyo, Hattori sẽ tưởng bạn đang kể chuyện ở Kyoto hay nơi nào đó khác.

Bạn không hiểu nổi, còn Shinichi nghe thấy chỉ cười. Có những điều cậu con trai nhà Kudou giữ cho riêng mình, như việc cậu và Hattori thường lui đến quán mì khu Beika. Shinichi luôn hỏi, Ê Heiji, ăn mì xong muốn đi đâu không? Café, bowling hay đá banh gì đó? Và trăm lần như một, sẽ nghe chất giọng Kansai đặc trưng của Hattori bên tai,

“Mình về nhà thôi.”

Như sợ Shinichi chưa nghe thấy, cậu ta lặp lại thêm lần nữa,

Tụi mình về nhà thôi, Kudou.

Với thám tử phía Đông, đây mới chính là Osaka-cậu-yêu-thích-nhất.


Come home - End.

*P.S: Sau khi nghe lại Come home thì thấy lyric nó hợp với 1shot The Proof hơn (: hơi ngược đời nhỉ -_- 

Friday, April 22, 2011

Loài hoa lỗi hẹn, chết trong vườn khuya... (*)




Tôi tôn thờ những người nghệ sĩ viết về tình bằng ngôn từ đẹp. Ngôn ngữ luôn là ưu tiên hàng đầu khi chọn nghe ca khúc random nào đấy. Khó tính nên số bài yêu thích chỉ đếm được trên đầu ngón tay, đa phần là những bài cũ mèm, nếu không phải mình chắc nghe hoài cũng chán. Dù gì đi nữa, thói quen săm soi ngữ từ đã in vào bản năng.

Tôi thích những người nghệ sĩ viết văn thành nhạc. Chân thành, trong sáng, đẹp đẽ đến bao nhiêu. Vẻ đẹp của ngôn từ kết nối, bằng tâm tình từ tận đáy lòng, sẽ là nét đẹp viên mãn nhất. Khi đó, từ bỏ việc viết nghĩa là tự tay cắt đứt mối liên hệ với vẻ đẹp của mình. Là tự tay phá huỷ dung nhan, là tự thân vận vào tội lỗi.

Rất khó để thứ tha.


*

Tôi bảo, tháng ngày đó tự hào không kể xiết. Cực và mệt, áp lực nhiều nhưng kiêu hãnh còn cao hơn cả thế. Như những con tuấn mã chỉ chờ hiệu lệnh khai cuộc là lao vào đường đua. Sinh ra để chiến thắng cuộc đua, nếu thua xem như chấm hết.

Cả hai người bạn đều gật đầu tán thành. Nhưng Duy nói, qua bên đây rồi mấy chuyện đó coi như bỏ hết. Huy lại bảo, tự hào thì vẫn nhớ đấy thôi. Suýt là khóc hôm không được chọn vào đội tuyển cuối cùng đi thi. Buồn lắm. Tôi hiểu, những buồn những vui, những chiều học quên giờ giấc, những lúc nản lòng, những khi tim đập thình thịch trong lồng ngực. Rồi vỡ oà thành nước mắt, môi cười. Trường xưa ghế cũ, hạnh phúc đó đã dần khô. Tôi hiểu, nhưng không nói. Chẳng phải coi như bỏ đi hết rồi sao?


Chẳng còn ai nhớ đến tiếng vó ngựa trên đường đua năm ấy. Tàn cuộc đua rồi, nhớ làm chi.

*


Những ngày mưa đã biết ngừng nức nở. Âm thầm vá lại vết rạn xưa. Hoặc nó đã tự thay áo mới. Bằng cách nào đó, tôi không nhận ra. Thi thoảng nhận được e-mail vừa vui vừa lo sợ. Tôi không muốn người khác bận tâm nhiều đến mình như thế. Vì bản thân đã trải qua nhiều lần trạng thái mong ngóng tin tức một người mà không được ai hồi đáp, nên thực lòng không muốn ai phải phiền.

Nhưng cảm giác chưa bị bỏ quên đôi khi rất tốt ♥


*

Tôi bỗng nhớ một đề bài cũ, chúng ta như loài hoa vươn mình từ sỏi đá. Mạnh mẽ trên sa mạc khô cằn, đoá hoa toả hương dưới ánh mặt trời thiêu đốt. Ngày đó, tôi đã là một loài hoa.


Khi nhận ra, điều đó sẽ không quay về nữa. Cuối cùng là thế, đã trôi qua là đã trôi qua. Giống như dòng sông, tôi vùi vào thời gian, nhắm mắt và chìm xuống đáy.







(*) Những mùa hoa bỏ lại - Việt Anh

Wednesday, April 20, 2011

Randomly


credit: @GTOP LJ

Lâu rồi mình không wordship couple người thật nào nữa, nhưng dạo này mình đang thiết tha tìm.




Mình đã nói là mình xem High High, Knock Out cả MV lẫn live perf và cười nhăn răng một mình cả buổi chiều chưa? Mình đã nói là mình đọc fanfic GTOP đến thuộc dầm dề chưa? Mình đã nói là mình dạo này giải trí bằng trò ngắm Gờ với TOP bên nhau chưa? Stupid Liar perf khúc đầu ý, Big Bang ý, ối con tim fan-gơ của tôiiiiii XDDD
Anh Gờ mình thấy kiểu gì ảnh cũng uke. TOP manly khỏi nói zồi :"> mà cái đó ai chẳng biết, so who fuckin' care mennnnn ~

Hihi GTOP oyhg@#$%IYOLFKVGJYMG ~


G-Dragon elaborated, “I almost fell for T.O.P. Sometimes, while we’re traveling in the car, he plays jokes on me. But he’s really charming… If he were a girl, I would’ve dated him right then. He’s just that charming.”



THÔI GIẾT TÔI ĐI !!! Fan-gơ chân chính thường nghĩ về NC-17 scene như giai mới lớn nghĩ về sex ấy!! Hiểu chưa, hiểu chưa!!! 



Long càng nhìn càng xinh!!! 

Friday, April 15, 2011

Một thời yêu nhau,




Yêu nhau một thời,
xa nhau một đời
Lệ này em sẽ khóc ngàn sau...

(Từ Công Phụng)


Tôi thích cách Từ Công Phụng viết về sự chết và cách Tuấn Ngọc hát về sự chết. Điềm nhiên như thể ngồi ung dung đọc tiểu thuyết buồn mà không biết mình là nhân vật chính. Này người yêu, anh sẽ chết, vào một sớm mai và em sẽ một mình.


Trần gian nhỏ lệ khóc thương, trên mi em cay nồng xen lẫn trong mặn chát. Anh sẽ chết, điều này có thay đổi được gì đâu.


Trong bộ phim Nhật, Moon Child, nếu tôi nhớ không lầm, cảnh cuối khép lại bằng bình minh mờ trên biển đọng lại rất nhiều xúc động. Bản thân quá lười để xem kỹ tường tận bộ phim, nhưng tôi nhớ mình replay cảnh ending hơn ba lần. Nhân vật Shou do Gackt thủ vai trở về, gặp Kei (Hyde), và khi kẻ bất tử ấy nói rằng cậu ta muốn ra biển, Shou đã chở Kei đi. Chiếc xe mui trần vút qua màn đêm tối đặc, và đó là ân huệ cuối cùng Shou dành cho Kei.

Họ ngồi trước biển, cùng hát theo lời một bài hát xưa. Khi mặt trời dần lên, Kei lặng im và Shou nhẹ nhàng cất tiếng, "Kei. Here comes the sun." 

Dưới ánh nắng ma cà rồng sẽ chết. Kei biết và Shou biết. Rằng Kei đã chuẩn bị cho cái chết từ lâu lắm, khi không còn sức gặm nhấm những nỗi mất mát dần mục ruỗng khi người mình yêu thương lần lượt ra đi còn mình thì hoài bất tử. Kei từng bảo, cậu nghĩ có gì hay ho sao? Rồi sau này cậu chết, tôi cứ tiếp tục sống hoài, sống hoài. Vui vẻ lắm ư? Hài lòng lắm hả? 

Lúc ấy Shou không đáp. Rồi gặp người con gái đó. Rồi Shou kết hôn với cô, rồi gia đình nhỏ có thêm cô con gái. Rồi giữa họ là lặng thinh.

Nhưng điều đó có quan trọng đâu, vì Shou cũng đã lựa chọn từ bao năm trước.

Trong mặt trời rực rỡ, bên tiếng sóng rì rào, giữa dư âm của giai điệu ngày xưa người bạn cũ của Kei đã hát khi tự thiêu cháy mình trong ánh nắng, Shou vẫn hững hờ và Kei vẫn lặng im.

Kei. Here comes the sun. 

Dưới bầu trời xanh tơ, Kei sẽ chết. Cùng Shou.

.


Dăm ba lần nghĩ về sự chết, tôi không rõ chết cùng người yêu cảm giác sẽ thế nào.


Tôi chỉ muốn mọi việc đơn giản như gấp lại tiểu thuyết, quệt sạch nước mắt rồi thôi. Một lần ngày xưa làm tag nào đó ở 360 hay FB, đã viết đám tang tôi muốn có hoa hồng trắng. Đỏ, xanh càng tốt, vì màu trắng trông buồn lắm.


Yêu nhau một thời,
xa nhau một đời
Lệ này em sẽ khóc ngàn sau...


Tôi vẫn thích vô cùng cách Từ Công Phụng viết về sự chết. Chết, phải có kẻ ở lại trần thế nhớ thương.

Saturday, April 9, 2011

smoke gets in your eyes






1. 

 Đâu đó vài năm trước, tôi đã save bức hình này về làm avatar blog 360. Khi đó ước mơ về tương lai cũng sẽ được như cô gái trong ảnh vậy. Tóc đen dài tung bay trong gió sớm, váy trắng, đứng trước biển sóng tràn bờ cát và cười nụ cười mãn nguyện không giấu diếm. Khoảnh khắc này sẽ là bất biến, mai sau có hoá bụi tro thì vẻ đẹp nguyên sơ không thể nào phai mờ được,

Nghĩ lại, khi mới bắt đầu lớn, tôi bắt đầu ở cực điểm. nghĩa là, bấu víu niềm tin vào những điều vẹn tròn xinh như mộng. Như chờ cả đời, như yêu không đòi hỏi, như hoang dại nông nổi, dễ dàng khóc như mưa và trở nên cuồng si vì vài thứ mà cậu ấy đều làm với bất-kỳ-ai-khác. Lớn lên là một quá trình đi ngược, và nồng nàn vơi dần, vơi dần, háo hức cũng bốc hơi dưới ánh mặt trời rạng rỡ. Mặt trời không chết, chỉ có thời hoa niên của tôi,

Năm mười sáu tuổi, khi gặp anh ta tôi đã muốn, mùa hè sau năm mười tám sống chết cũng sẽ ra biển với con người này một chuyến. Đón xe ở bến, em cúp học anh nghỉ làm, chỉ là cuối tuần thôi, đi lòng vòng, ăn hải sản, uống bia, ngủ, rồi đón xe về. Sơ sơ là thế,


Chẳng nhớ câu trả lời của anh ta là thế nào. Người trong quá khứ cũng không quan trọng nữa. Nếu đáng để nhớ, hẳn là đến giờ tôi đã không quên rồi.




2.

Tôi không thích những người con trai nhỏ tuổi hơn mình, ngoại trừ cậu ta. Ngoài cái mã tàm tạm ra thì chẳng có gì đáng để các em gái dựa vào tin cậy. Chỉ là một chuyến đi, thế thôi. Cũng như bao người, làm những điều với tôi như những điều có thể làm với bất kỳ ai khác. Nghĩ lại thấy buồn cười hơn là nhung nhớ hay ao ước, con nít bây giờ quả là tinh quái quá đi.

Tôi thích con trai dùng nước hoa, mùi thể thao, nam tính và mạnh mẽ. Khi thấm cùng mùi sữa tắm sẽ trở thành đặc trưng. Ở cậu ta có thứ mùi hương hãy còn non ấy, của đứa trẻ vừa vào tuổi thiếu niên thích làm người lớn. Vì thế mùi tuổi thơ của quá khứ chưa hoàn toàn tan mất, không mùi nước mắt, không mùi cô đơn, không mùi bia hay thuốc lá. Ở khía cạnh nào đó tôi sẽ gọi là đáng yêu.

Gần lúc chia tay cậu ta đùa, ghiền mùi nước hoa em rồi chứ gì. Nhiều lần đã nói với tôi tên nước hoa, nhưng tôi không nhớ. Giờ gặp ai khác dùng loại đó, chưa chắc tôi đã nhận ra. Trừ khi người đó và tôi lại là hai kẻ du hành, tình cờ chuyện trò, bâng quơ tin tưởng, trừ khi người đó lại bất chợt ôm tôi, giữa những câu chuyện rời rạc và trong trạng thái mơ mơ ngủ. Tôi biết sự đơn thuần của tất cả những gì giữa chúng ta, nhưng thật rất muốn cảm ơn, cậu nhóc, vì đã chân thành tin tưởng tôi.

Cậu hứa lần tới gặp lại em sẽ khác. Tôi không tin mấy lời hứa hẹn, cũng không cần lần gặp lại sau. Đã đủ để biết rằng vài năm nữa, cậu sẽ là một đứa con trai tốt, và chín chắn. Có thể mắc sai lầm nhưng tuyệt đối không vô tình bạc bẽo.

Tôi nghĩ, bạn gái cậu cũng chỉ cần đến vậy thôi.






3. 

Có một thời kỳ ảnh hưởng bởi tiểu thuyết hiện đại TQ và blog của cô gái kia, tôi bị mê muội bởi một vài sự hoang dại đam mê nhất định. Cụ thể là tattoo sau gáy, thử thuốc lá, tủ lạnh luôn sẵn bia, đến dịp sẽ khoác ba lô lên vai, ra ga tàu lúc tờ mờ sương sớm, trên hành trình vô định sẽ chạm vào một kẻ hoàn toàn xa lạ. Hành trang sẽ có một thỏi son màu đỏ, và quyển sổ nhỏ làm ghi chép. Đôi lúc quên mình đang ở đâu.

Tôi thích những người nữ dùng son đỏ. Trông rất mãnh liệt và dữ dội. Màu son đỏ là cánh cửa ngăn cách thế giới của họ và thế giới của chung tất cả mọi người. Son đỏ, sơn móng tay màu đỏ rượu, chỉ nhìn thôi là đủ muốn hôn. Tóc dài đen qua vai, khi trần trụi chỉ còn lại màu son đỏ. Tự cứu rỗi chính tâm tư mình. Nếu là đàn ông, những tháng năm tuổi trẻ tôi phải tương tư một người đàn bà như thế.


.

Thật là điên rồ.




Trong request of letter recommendation, tôi có viết vào khoảng trống dưới câu hỏi What makes you different from your peers, rằng tao nghĩ tao sẽ chết nếu không tài nào viết gì được nữa. Việc tuyệt vọng trước khả năng chuyển thể ý nghĩ thành câu từ nghe thật trống rỗng. Nghĩa là không thể diễn đạt điều không nói được ra, không thể chuyển tải tình cảm bằng từ ngữ. Cắt đứt mọi liên lạc với thế giới,


Gần như đồng nghĩa với chết đi.

Monday, April 4, 2011

M.A.C Lipsticks - Chatterbox & Thrills

hết spring break rồi, đi học lại rồi, giai đoạn emo có xu hướng xuất hiện khởi đầu bằng việc sáng nay sửa đề toán mình chả hiểu =)) 1 tháng nữa thi AP với cả SAT, thôi post nốt cái swatch của 2 em MAC lipsticks lên. mình muốn swatch cả gloss nữa nhưng toàn lên hình sai bét nhè màu, nên thôi đợi khi khác vậy.





Vâng, tổng quan là thế. Thiệt là bựa quá nhưng phòng mình đồ đạc đầy ra đó chưa biết dọn vô đâu, thôi thông cảm đành chụp hình hai em nó trước lap ~_~ ChatterboxThrills cũng là hai cây son MAC đầu tiên mình mua của chị Hạnh lolita, và từ chỗ chị Hạnh đã phát bệnh cuồng mỹ phẩm =))

Về em Thrills, em này mình mua chỉ vì ghiền design của collection To the Beach quá, và vì em này là LE nên lúc đó mình muốn sở hữu 1 em LE trong nhà :"> Màu của Thrills lạ, nếu kết hợp đánh mắt chắc sẽ tuyệt (vì hàng lạ thường thu hút =))), nhưng mình ko make up mắt bao giờ nên Thrills không fải first choice.

Anw, sẵn đã nói về Thrills rồi nên cho em nó lên trước vậy.


Ở dưới là bare lips, ở trên là Thrills.


Thrills nằm trong collection To the beach của MAC, tính ra sắp 1 năm kể từ ngày launch rồi =) thuộc dòng Frost finish. Màu đồng đỏ, nhũ hơi ánh vàng. Sơ lược thì thế, còn màu chính xác thì tuỳ môi mỗi người. Mình môi đậm màu, nên dùng Thrills chủ yếu vì độ shimmery của nó, chứ màu cũng chả nổi được bao nhiêu o_O Hình swatch cái bên dưới là quẹt 1 lần, màu ra khá nhạt. Swatch ở trên quẹt 2-3 lần để ra màu, ưu điểm là nhìn được màu, nhược điểm là nếu đánh lên môi 2-3 lần thì nhìn như vừa bị ai đấm hê hê =))

*like:

1. Shimmery. Nhũ là điểm tạo ấn tượng cho Thrills. Base đỏ khá nhạt làm nền cho nhũ vàng đồng, lấp lánh thích hợp cho ban đêm. Mình ko có cây nào khác dòng Frost nên ko biết có fải đặc điểm của dòng này là độ shine cao, nhũ lên rất chuẩn. Vì thế mình lúc trc tối ra đường là xài em này. Mà lâu rồi chả đi đâu nữa, thôi vậy :))

2. Unique color. Thú thực là mình ko dùng từ mà tả màu chính xác được. Temptalia gọi là "stunning combination of red-rose and amber-bronze shimmer/frost". Mình thì cứ quen mồm gọi đỏ đồng, nhưng màu có vẻ nhẹ nhàng hơn. Dù gì thì mình vẫn thích ngắm nghía rồi quẹt swatch em nó, 1 fần vì màu hay ho, 1 fần vì package dễ thương =)) Giữa bộ son hồng cam đỏ của mình thì em nó đúng là thrilling thật, cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen.

*dislike:

1. Not moisturizing enough.  Frost độ dưỡng ẩm khá ít, lên môi không mướt bằng Amplified creme. Mình luôn luôn có lipbalm trước khi đánh son nên không bị khô, tuy nhiên ai môi khô và ko có thói quen dùng balm thì Thrills nên nằm trong not-to-buy list ;)

2. Đối với môi khô nẻ, hoặc có nhiều nếp nhăn thì em son này sẽ nhấn thêm vào những nếp nhăn này do chất son không creamy. Mà môi khô thì ko hợp lắm em này đâu.

3. Ai thích glossy finish thì quên em nó đi vậy.


Overall: Vì sao em Thrills vẫn được ưu ái trong các tình iêu của mình? Vì màu lạ, nhũ hay, kết hợp với em gloss Flurry of Fun (cam nhẹ nhũ xanh lá) thì trông rất unique. Hơn nữa package xinh nên cầm lên thấy khoái haha.

/

Kế đến là em Chatterbox, thuộc dòng Amplified Creme. Lên màu chuẩn, khá moisturizing, creamy, mướt, nói chung Chatterbox là màu hồng yêu thích của mình. Very wearable, sắc hồng khá tươi nhưng không quá nổi bật kiểu neon, dùng ban ngày đi học hay ban đêm đi chơi đều ok, màu baby và có khả năng lừa tình ở level vừa phải =))

 
*like:

- lên màu chuẩn. chỉ cần 1 layer thôi là đủ xinh.

- moisturizing. độ dưỡng của em nó khá tốt, không làm khô môi. có thể bỏ qua lipbalm nếu môi ko quá khô. tuy nhiên mình đã bị ghiền lipbalm, ko có lipbalm lên là ko chịu nổi. thói wen này thiết nghĩ ko có gì là xấu, cho nên mình vẫn khuyến khích các bạn dùng lipbalm hàng ngày cho dù ko xài son :))

- chất son creamy, lên môi mướt và dễ chịu.

- em chatterbox này theo mình thì màu cũng thuộc loại bright pink, nhưng rất wearable. Không phải rực rỡ chói loá kiểu 2 em amplified creme khác của mình là Show Orchid với Morange, nhưng cũng không đến mức son nude. Màu hồng của Chatterbox vừa đủ để long lanh 1 tí thôi.

- mình thường ko dùng gloss sau Chatterbox, lý do chủ yếu là lười, ngoài ra thì do em ý xài 1 mình cũng đủ tạo điểm nhấn rồi. lý do khác nữa là mình thích gloss hơn lipstick nên gloss ở nhà chủ yếu là gloss có màu đậm vì mình hay lipbalm rồi bụp gloss lên luôn. anw có em gloss hồng trong của Chanel thì pair với em Chatterbox này cũng khá ổn.

- nói chung em này là cục cưng của mình :"> và mình thích em nó hơn cả em Chanel Rouge Coco Sari Dore, tức kẻ một thời mình từng ca tụng vì độ dưỡng :))

*dislike:

- hầu như là ko có vì mình cưng em nó lắm. nhưng đọc có review kêu màu em ý già (: mình nghĩ chắc tuỳ style và tuỳ màu lên môi mỗi người nữa.

- vì dòng amplified creme là very pigmented nên đôi khi mình lỡ quá tay và kết quả thì rất gớm =))

- với mình thì tone màu em nó rất baby :">, nên các bạn mê style đằm thắm bí ẩn chững chạc lạnh lùng hãy cân nhắc.

Overall: Giá vừa phải (bây giờ xăng tăng dầu tăng chắc giá cũng cao lên rồi -.-), màu hồng nữ tính dễ dùng, màu lên đẹp, dưỡng khá, không làm khô môi. Em nó gần như là cây son màu hồng duy nhất trong gia đình nhà son vốn chỉ toàn tone cam của mình, và mình thì rất là hài lòng về em nó.

Tuy nhiên mình vẫn đang đi tìm một em hồng nude dịu dàng nhẹ nhàng hơn. Tạm thời chờ đến khi tìm được và đến khi nhận được tài trợ từ mama đã =))

Friday, April 1, 2011




Chúc mừng sinh nhật mười tám tuổi, cô nhỏ (từng) là của tôi.

.

tôi thật là một đứa bạn tệ, vì đến lời chúc mừng cũng không gửi lên FB, yahoo hay phone nữa. Contacts trong đthoại tôi giờ chả còn ai, chậc.

thôi cứ để đây, cô một lúc nào đó sẽ đọc được, hy vọng thế.


.

Sinh nhật hạnh phúc, cô gái ạ :)


tôi thật lòng đấy :p vốn dĩ đôi khi tôi chưa kịp nhớ người ta là ai mà vẫn chúc vui vẻ tròn đầy, còn cô thì khác. Dù có là sinh nhật cô hay không, thì ý niệm đầu tiên khi nghĩ đến cô là tôi muốn cô quẳng bớt cô đơn đi mà sống. Nhìn thấy cô cười thật sự không che giấu, và hé cửa để ánh sáng rọi vào được thế giới bé nhỏ của cô. Mấy năm rồi, có lẽ cô cũng khác, hoặc không. Nhưng ý niệm đầu tiên luôn luôn là cô fải hạnh phúc.


Hôm nay là Cá tháng Tư. Nhưng không vì thế mà tôi nói dối cô đâu, nhớ nhé XD


.

viết mấy dòng này chợt nhớ bệnh nghiện đồ mèo của cô, nhờ cô mà bây giờ nhà tôi cũng một đống đồ meo meo :)) mà cô biết gì không, cô giống một con mèo nhỏ.

^______^