Thursday, February 3, 2011

Bedtime story.




[1] Nàng đọc mail vào một chiều giáp Tết.

Trong mail hiển thị nội dung tin nhắn gửi từ trang mạng xã hội. Một người quen. Đã một thời cùng nếm chung vị thất tình non nớt, cùng hăm hở vui đùa trong thế giới chung, dưới khoảng trời chung, ở chung bàn góc quán, thậm chí còn chung loại café.

Tin nhắn chính là nhắc về những ngày xưa ấy, đính kèm nỗi lòng băn khoăn mơ hồ trách móc. Ước gì được quay về...

Ước gì có thể quay về...

Nàng lẩm bẩm trong đầu khi khui một chai trà lạnh mới. Rất lâu rồi không còn thói quen uống café.



[2] Điện thoại nàng chợt rung trước giao thừa. Bạn có một tin nhắn mới.

Câu đầu tiên, người gửi chúc nàng năm mới hạnh phúc. Câu thứ hai, người gửi bảo đã bặt tin nàng một năm qua. Câu thứ n, người gửi thở dài. Phải chi lại chia sẻ với nhau được như lúc trước...

Như lúc trước...

Nàng nhắn lại trả lời, Chúc năm mới vui vẻ nhé. Tên người nhận hiện lên trong dãy số. Trong danh bạ mới nàng chẳng hề lưu.

Không bao giờ có thể như lúc trước, nhưng nàng đã đón năm mới rất vui.

Đó là điều người gửi chân thành chúc. Thật, cái kết có hậu đâu cứ phải là cần đến hai người.



[3] Anh chỉ muốn ung dung một mình trên thuyền độc mộc. Cả đời tự do tự tại, trôi theo dòng và chẳng vướng bận bon chen.

Chàng nói trong một chiều ngủ trưa dậy muộn. Nàng nhanh chóng đồng tình.

Rất lâu sau khi đã rời xa, bỗng dưng nàng sực nhớ. Rằng đã quên hỏi chàng hôm ấy, anh có đang uống cà phê trong cốc đỏ em không.

Đường một chiều không quay lại được.



[4] Nàng nằm mơ và thấy rằng X. chết.

Ngày đầu nghe X. hát, X. vẫn là một tên tuổi chưa lắm tiếng tăm, đêm đêm còn hát phụ phòng trà. Nàng đến xem hay đưa mắt nhìn ra góc, ở đó X. ngồi uống nước, hiền như cái tên. Bẵng theo thời gian, X. trở nên nổi tiếng. Nét mặt nụ cười vẫn hiền như cái tên.

X. kết hôn. Đám cưới lộng lẫy, cô dâu đẹp xinh và chú rể hiển nhiên lịch lãm. X. có con. Báo chí đăng hình vợ chồng X. cười hạnh phúc bên đứa con xinh xắn. X. chia tay, lên tiếng công nhận sau nhiều lần phủ định. Báo chí lại đăng hình vợ X. tham gia sự kiện, tay bồng con, cả hai vẫn tươi cười rạng rỡ tựa hôm nào.

Nàng cũng chỉ cười. Đêm nằm mơ chứng kiến X. ra đi vĩnh viễn.


Là người chết, hay tình chết theo người? Hay tình chết theo tình?

Nàng thực lòng không rõ.



[5] Nàng thẳng thừng, em không tin cổ tích. Chàng cười hiền, tin một chút có mất mát gì nhiều đâu em.

Vì chàng cũng hao hao tựa hoàng tử trong cổ tích thời hiện đại. Họ gặp nhau, quen nhau và yêu nhau. Đến một ngày hẹn hò chàng nói chia tay.

Nàng cười hiền, em nên tin cổ tích.


Bởi tin cổ tích một chút chẳng mất mát gì nhiều.
Còn tin anh một chút lại là chuyện khác.







2 comments:

  1. vâng xD

    đến giờ em còn nhớ mãi bài báo ai đó viết trên báo Phụ nữ Chủ nhật. Tạp văn, in bức hình đấy, tựa đề là "Cỏ xót xa đưa" :P

    ReplyDelete