Friday, February 18, 2011

♥ {Movie} My All-time Favorite List ♥ P.1






Đa phần là phim quen thuộc, có phim không nằm trong category boys love/gay-themed movie nhưng mình vẫn đưa vào, vì đặc thù fangirl là thế :">

Chống chỉ định cho ai anti gay-themed movies. Không chỉ tránh mỗi entry này mà là nên tránh cả cái blog này lẫn chủ nhân của nó :))  Mèo chuột khó chung ổ mà, chẹp.


1. Ai No Kotodama - Words of Devotion (2007 Japan)



Đây là drama đầu tiên dắt mũi mình vô thế giới fangirl. Diễn viên không quá đẹp trai (thực ra body các anh rất ỐM, nên thôi nếu thích trai đẹp thì cứ nhè phim anh Haruma yêu thương của mình mà xem, hoặc xem Tantei Gakuen Q cũng được, Yamada lúc đó trắng trẻo dễ cưng vô cùng tận hi hi), không có cảnh 18+ và là live action được chuyển thể từ manga (mình chưa đọc, và cũng chả thèm đọc). Phim Nhật mà mình xem thì chỉ vì hai yếu tố, một là án mạng-thám tử, hai là TRAI ĐẸP, hoặc trai dễ nhìn học trường nam sinh ♥ Tuy nhiên, Ai No Kotodama là một ngoại lệ. Bao nhiêu lần xem lại là bấy nhiêu lần vẹn nguyên cảm xúc. Dễ thương, thật sự là rất dễ thương.




Ai no kotodama kể về cuộc sống đời thường của hai anh chàng sinh viên, Otani Shinya (Hidenori Tokuyama) và Tachibana Miyako (Yasuka Saito). Gắn bó như hình với bóng từ thời trung học, lên đến đại học cùng thuê căn hộ, chuyện yêu nhau không có gì lạ dù tính cách Shinya và Tachibana hoàn toàn trái ngược nhau. Shinya lạnh lùng, không thích giao tiếp, trong lúc Tachibana cởi mở và vui vẻ với tất cả mọi người. Chính sự khác biệt này đã khuấy động cuộc sống của họ, vào một ngày tình cờ gặp lại Yuki Mizusawa (Rinako Matsuoka), cô bạn thời trung học. Sự thân thiết của Yuki-chan và Tachibana khiến Shinya vừa ghen vừa lo. Và sự hồ nghi này làm những cuộc tranh cãi giữa họ xảy ra thường xuyên hơn bao giờ hết...


Spoiler một chút, phim này có happy ending. Nội dung chỉ xoay quanh những vấn đề rất thường ngày, thực tế và gần gũi, vì thế khi xem sẽ dễ dàng bắt được nhịp điệu, giống như xem Trong nhà ngoài phố, không cần phải bận tâm về vấn đề lạc đường loay hoay tìm mạch diễn biến. Seme và uke không rõ lắm, nhưng mình thiên về Shinya seme, dạng seme trẻ con thích chiếm hữu, còn Tachibana là kiểu uke mature hơn, dù thực chất vẫn còn childlish và kiêu, kiêu kiểu dễ yêu lắm ấy, he he.

Ai no kotodama sở hữu một trong những cảnh cần rating đẹp nhất, lãng mạn nhất và dịu dàng nhất trong tất cả những phim về tình giai mình từng xem qua. Nếu chỉ xem được một cảnh trong Ai no kotodama, hãy xem cảnh Shinya và Tachibana yêu nhau gần cuối phim. Nhạc nền thích hợp, góc quay cực đẹp, và mặc dù không có sex, những đụng chạm dịu dàng ấy đã lột tả hết mọi góc cạnh tình yêu rất dễ thương của hai người. Dịu dàng, dịu dàng đến mê ly. Từng cái nắm tay, từng cái vuốt ve êm ái, từ cách Shinya nhẹ nhàng vuốt tóc Tachibana khi hôn, đến cách Tachibana nhắm mắt trong lòng Shinya, Ai no kotodama thừa sức làm tan chảy bất kỳ ai, dù là fangirl mới nhập môn hay kẻ đã chinh chiến qua đủ thể loại rating đủ tuổi.

Đó là vẻ đẹp của tình yêu. Không bão tố, không dữ dội và không quằn quại. Chỉ có sự dịu dàng nằm lại sau cùng, không màu mè hoa mỹ. Giống như cách yêu của Shinya trong phim. Vụng về nhưng lại đầy ắp chân thành. Đến tận cảnh cuối cùng Shinya mới nói "I love you", nhưng Tachibana lại không nghe rõ. Hỏi lại thì anh Shinya nhất quyết không nói, chỉ nhếch môi cười đểu rồi thầm nghĩ, It's your fault that you didn't hear it. 

Nhưng cũng chẳng cần đến lúc đó để hiểu tình cảm của Shinya. Nói chung là cả hai anh đều dễ thương hết biết, ghen cũng dễ thương, bày tỏ tình cảm cũng dễ thương, giận nhau cũng dễ thương, đến chơi đểu nhau cũng dễ thương tuốt nữa. Phim đơn giản, lại nhẹ nhàng nên không có gì để rên rỉ review hết, phải tự xem thì mới thích kìa

Có thể download với Eng sub ở Yaoiland. Hoặc google là ra tất. Mình hay xem lại phim này hoài, nhất là cảnh mừng sinh nhật. À, Ai no kotodama dễ thương nên có nhiều cảnh xem thích lắm. Giống như kênh qua nhiều phim ảnh manga bi kịch nghẹt thở rồi trở về Ai no kotodama tự nhiên thấy trong trẻo lắm. Cái đẹp bao giờ cũng đơn sơ như vậy thôi. Ta yêu nhau, và chẳng cần toan tính.

Như Shinya ở đầu phim băn khoăn, "Có đôi lần tôi tự hỏi, giữa muôn trùng người qua lại trên thế giới này, vì lý do gì người tôi chọn lại là cậu ấy? Gái đẹp đầy xung quanh, cơ hội thì không thiếu, nhưng cuối cùng trong tôi, chỉ có cậu vừa là chiến hữu, vừa là anh em, 

Vừa là người thương yêu nhất."



  2. Bent (UK - Japan 1997) | Rating NC - 17.




Nếu như Ai no Kotodama là giai điệu tình yêu hạnh phúc của tuổi trẻ tự do mặc sức vẫy vùng, thì ngược lại, Bent là kẻ khốn khổ bị cầm tù nơi đáy vực sâu dưới định kiến khắc nghiệt của xã hội thiếu tình người. Lấy bối cảnh vào những năm chiến tranh, câu chuyện bắt đầu khi Max (Clive Owen), một bisexual playboy bỏ trốn cùng cậu trai bạn tình của mình và cả hai bị bắt vào trại tập trung thuộc quyền quản lý của Đảng quốc xã. Chứng kiến những bạn tù đồng tính phải chịu đựng sự ngược đãi đến kiệt cùng của bọn cai ngục, Max đã chọn đeo ngôi sao màu vàng lên áo, vốn tượng trưng cho người Do Thái thay vì hình tam giác màu hồng, biểu tượng dành riêng cho gay. Trong những tháng ngày lao động khổ sai, Max tình cờ quen Horst (Lothaire Bluteau), người tù ngẩng cao đầu tự hào với hình tam giác hồng trên ngực áo. Và yêu.

(Tạm dịch từ imdb: Bent (1997))


Lý do mình download Bent về là vì tìm thấy title này trong hầu hết mọi list những phim về đề tài đồng tính hay nhất theo kết quả Google search. Nhìn ảnh cast thì không nghĩ sẽ thích cho lắm, bởi diễn viên không thuộc gu interest của mình, và chất lượng phim bản down nhìn qua không sắc nét. Anw, vì tò mò, vì không có gì để down và vì category war - prisoner đã thôi thúc mình tải Bent về.

Lần đầu xem xong đã khóc.

Phim khoảng 105 phút, nhưng gần 45 phút đầu là về hành trình của Max và bạn tình, vốn là một vũ công đồng tính trên đường đến trại tập trung. Phần này cũng nhiều bạo lực và bất hạnh, nhưng mình skip nhanh nên không kỹ lắm. Cậu dancer này bị đánh đến chết (hình như thế) trước mắt Max, sau đó Max đã gặp Horst trong lúc di quân.

"Chúng nó bảo đồng tính thì không được làm y tá. Sợ em táy máy hàng của bệnh nhân chắc? Kêu em đi tù đi, thế là bây giờ em có cái tam giác hồng này."

Không giấu giếm và không hề tủi hổ, Horst bình nhiên kể về nguồn gốc màu hồng trên áo cho Max nghe. Từ giây phút đầu đã là như thế. Max luôn muốn che giấu, còn Horst tuyệt nhiên không. Người thanh niên nhỏ bé ấy dường như có thể thấu hiểu cả bóng tối đang che phủ tâm tình Max.

Lần đầu gặp gỡ, đường đi của họ ngược chiều nhau. Anh không muốn làm một thằng queer, Max nói. Anh đã thoả thuận với bọn mật vụ rồi, ở trong trại vắt sức làm một thời gian rồi sẽ được thả. Anh phải sống, chú mày biết không.

Đó là lời chối từ tình yêu đầu tiên từ phía Max. Lần thứ hai ngay sau đó dưới cơn mưa tầm tã, Max khóc khi kể về chuyện anh bị ép phải làm tình với cô bé chưa tròn mười ba tuổi, để chứng minh với bọn Gestapo mình không phải gay. Horst đưa tay định nắm lấy tay Max, nhưng lập tức Max liền phản đối.

For your own sake, you mustn't touch me.

Từ lúc chưa bắt đầu, cuộc tình trong Bent đã là không lối thoát. Phim không chỉ xoáy quanh chuyện của hai nhân vật chính, mà thông qua đó tái tạo một thời kỳ khổ đau ở trại tập trung của Đức quốc xã. Sự ngược đãi tàn bạo được khắc hoạ rõ đến nghẹn lòng, qua hình ảnh của bọn mật vụ lạnh lùng, xem người như cỏ rác, qua những phân cảnh lao động khổ sai trong điều kiện không thể khắc nghiệt hơn được nữa của Max và Horst, qua những đoạn chúng đánh đập tù nhân đến tạ tàn.

Bạn ở trại, ngày ngày phải khuân đá nặng rã tay dưới nắng dưới mưa, thịt da tứa máu, hay dưới đêm đông tuyết cóng bạn phải vốc tuyết dọc ngang, sống kham khổ thiếu thốn, sức lực bị vắt tàn, chỉ để mua vui cho bọn người tàn nhẫn. Người bạn đầy thương tích, miệng bạn chỉ trực sẵn câu "Yes, sir" dù đó là những mệnh lệnh thối nát. Nhân quyền không còn, tự do mất đi, còn hoàn cảnh nào có thể khiến bạn thấy tuyệt vọng hơn được nữa?

Với Horst và với Max, đó là khi yêu. 

Tháng ngày trong hầm đá hay giữa trời đông, khi đôi chân mỏi mệt, đôi tay khô tróc bởi luôn phải liên tục vận chuyển đá, hay vốc tuyết, chính là cái nôi ru khổ đau của cả hai vào trong giấc ngủ. Biểu đồ tình yêu giữa Max và Horst không lời mật ngọt, không cử chỉ yêu thương, không ánh nhìn dịu dàng và không vòng tay che chở. Tất cả những gì có được là đôi lần ái tình qua tư tưởng, đứng cạnh nhau mà không thể chạm nhau, rất nhiều đau khổ và cái nhướn mày lần cuối cùng.

Những khung cảnh thay đổi góc quay đột ngột và lời thoại cực ngắn gọn là điểm cộng của bộ phim. Dư âm của tuyệt vọng kéo dài xuyên suốt, đặc biệt dâng trào trong những đoạn đối thoại rất ngắn của Max và Horst, khi họ đứng cạnh nhau trong ít phút nghỉ ngơi ngắn ngủi.

"Em thích ở đây."

"Lý do?"

"Em thích mấy tảng đá...

với lại em yêu anh."

Em yêu anh. Nghe điên khùng lắm sao? 


Dưới hầm đá ẩm ướt ngày hôm ấy, Max đã nói, Đừng yêu anh. Đừng yêu tao. Đừng yêu tao nữa, nghe rõ chứ? Chú mày sẽ chết, sẽ chết, không còn lối nào nữa đâu. 

Max có một mục tiêu. Là sống. Khi gặp Horst, anh đặt ra thêm một mục tiêu nữa cho mình. Là Horst sẽ sống. Vì điều đó, sẵn sàng chối từ lời yêu, chối từ cánh cửa đã nhọc công tìm đến. Sự khắc nghiệt của xã hội, của tầng lớp thống trị thời kỳ đó đã đẩy họ đến đáy tận cùng. Mạnh mẽ và dữ dội, Bent gieo vào lòng người xem những mạch sóng ngầm, vừa âm ỉ đau, vừa sẵn sàng trào dâng vụn vỡ. Cao trào cũng chính là kết thúc, đoạn cuối của phim này đã khiến mình như phát điên lên. Replay rất nhiều lần, chỉ để nhìn Horst quệt chân mày trái lần cuối, nghe Max nói những lời muộn màng ấy, lau nước mắt và thấy tình yêu là đớn đau.

Bent có thể không thuyết phục bạn bởi kỹ thuật dàn dựng bối cảnh hay mạch phim, nhưng bạn sẽ bị cuốn đi bởi triều dương tuyệt vọng. Tình yêu là rất thật, nỗi đau cũng là rất thật. Nếu gu của bạn là tragedy, angst, Bent là bộ phim không nên bỏ qua.

"We stopped being gentle. I watched it from the outside. People made pain and called it love."
 ♥ ♥


Ở đoạn kết, Max đã dán lên ngực áo hình tam giác hồng. Chỉ tiếc là, Horst mãi mãi không bao giờ thấy được hình ảnh đó.

"I think I loved you."

"No, I love you."

Gắn liền với Bent là cả một giai đoạn tàn nhẫn có thật, ngoài ý nghĩa về homosexual love, phim còn mang nhiều ý nghĩa lịch sử khác. Vì thế ai thích phim lịch sử cũng nên give it a try, hê hê hê. Phần settings đúng là nhìn không thật lắm, nhưng về emotions và feelings thì lột tả tuyệt vời














No comments:

Post a Comment