Tuesday, March 29, 2011

Echo




1. Yêu thương cậu,

Khi ngồi điền vào Student data sheet để xin thư giới thiệu, ở khoảng trống dưới câu What is a hardship you have to overcome in your life, tất cả những gì tôi muốn ghi vào là tên cậu.

Đã từng, rất nhiều, yêu-thương-cậu.



2. Tell me how you dealt with it and how it has changed you?

Vì yêu thương cậu, là chuyện của tôi, của chúng ta, không phải của letter of recommendation hay ai khác cả. Tôi đã thích cậu, thích cả bạn thân nhất của cậu rồi lại quay về thích cậu. Nghĩ lại, những tháng ngày đó, đến rạn vỡ cũng trở nên xinh đẹp và nước mắt cũng trong như sương mai. Chúng ta như ở trên những bậc thang, leo lên leo lên mãi, cậu nhìn người phía trước, còn tôi ở phía sau, bằng mọi cố gắng đã thành công trong việc lưu giữ dáng hình cậu, giọng nói cậu, mùi tóc cậu và nụ cười cậu một thời gian dài.

ở hành trình của ngày xa xưa, tôi là kẻ du hành lạc lối.



3. 

Thốt nhiên tôi hồi tưởng về mình thời gian đấy. Tóc ngắn, ít sơn móng tay, hàng ngày luôn gặp cậu trong gương mặt mộc chẳng vệt phấn son. Có thể cười rồi khóc đó, hiếm lúc im lặng và level nhạy cảm với lời nói ngữ từ đạt đến tầng cảnh giới. Có phải vì thế mà cậu không yêu, có phải vì thế mà cậu chả thèm bỏ tôi vào mắt, vài ý nghĩ này nghe thật buồn cười. Còn gì quan trọng nữa đâu.

chỉ bây giờ thôi, còn ngày đó với tôi, cậu còn nhiều hơn một thế giới.

tại tôi thích cậu, lý do có vậy thôi.



4.

nếu một mai có ngày tận thế, tôi muốn đào một cái hố thật to giữa lòng thế giới, chui vào đó và gào tên tất cả những người tôi yêu trước khi bị vùi lấp vào bụi cát.

tôi muốn gọi tên cậu cuối cùng. quét sạch rêu phong thời gian và lòng người, cùng với tôi, tình yêu cho cậu sẽ bị diệt vong mãi mãi.

vì đã làm người thì phải chết, còn tình thì không. nhưng mối tình này là của riêng tôi, nếu có chết đi nhất định tôi phải đem theo nó.

5.

khi nghĩ về sự ám ảnh của chúng ta, tôi lại so sánh mình với mụ phù thuỷ dưới lòng đại dương quạnh hiu tăm tối, còn cậu là chàng hoàng tử tội nghiệp đắm thuyền. Sự nhỏ nhen đối với nàng tiên cá đã khiến mụ phù thuỷ gieo lời nguyền, để rồi khi kết thúc, người ta khóc thương nàng tiên cá vì yêu hoá thành bọt biển, và quên đi vai phản diện đang vùi mình dưới đáy thuỷ cung cùng với tình yêu dành cho hoàng tử đã tự niêm phong từ thuở đầu.

chúng ta đều quên đi. ngay khi cậu hứa rằng sẽ nhớ, cậu vẫn cứ quên đi.

Như hoàng tử loài người đến ngàn năm sau vẫn không hề biết đến sự tồn tại của nhân vật gọi là phù thuỷ.


6. 

Em nhìn thấy chút gì
Có phải chăng rạn vỡ trong tâm hồn chúng ta...



.

[Detective Conan] My West, his East - HeiShin fanfic ♥



(credit @Elika12 on deviantart)



Vì (again) mình lại cùng đường với Ga cuối, mình giải trí bằng mấy cái oneshot nửa mùa bé bé xinh xinh này =)) Mặc dù toàn dở hơi không đầu đuôi nhưng cảm giác viết XONG một cái fanfic dẫu là drabble ficlet hay double drabble thì vẫn rất ư thoả mãn hahaha =))=))

*
Written by Phương xD (mình bị phấn khích bởi tấm hình trên đó, đó. cưng chưaa :X)

Title: My West, his East 
Fandom: Detective Conan Case Closed 
Pairing: Heiji x Shinichi
Genre: General, mostly fluff. OOC.
Disclaimer: Trai đẹp thuộc về Gosho Aoyama, tôi là fangirl với tấm lòng chân chất :">
A.N:

- Là thư mục tổng hợp các ideas và các draft fic đã bị bỏ ngang của mình =)) mình quăng vô đây hàng ngày đóng vai reader tự đọc với hy vọng có ngày sẽ nảy ra hứng viết tiếp các mớ đang bỏ xó kia. Cho nên nếu ghét thể loại hổng đầu đuôi thì thôi cứ chờ ngày mình viết được mấy cái fic kia đi ha =))

- Mình chả biết thể loại từng cái. Mình cũng lười rating. Và thường tựa đề mỗi shot thì chả liên quan mấy tới nội dung. Mà mình thích vậy :">

- Mình sắp phải tìm fandom mới rồi vì bỏ Conan lâu quá cảm giác mất kết nối với HeiShin quá. nhất là nếu có reader là người vẫn theo dõi Conan đều thì mình càng thấy mình vô duyên ác. nhưng trước mắt chẳng biết ai. à mình khoái David Hodges x Greg của CSI nhưng ko viết được:))

. MY WEST, HIS EAST .
- it's all about HeiShin -

( Story 1 - The Fanfiction Effect )

Một hôm giữa quán mì, đột nhiên Shinichi buông đũa, ngước lên nhìn Hattori chầm chậm hỏi, Heiji, nếu ngày mai tụi mình yêu nhau thì sẽ ra sao?

Ngay lúc đó trong đầu thám tử Osaka đã kịp vẽ ra rất nhiều viễn cảnh, nhưng trước khi cậu kịp trả lời, Shinichi đã phẩy tay. Đùa đó, đừng để ý làm gì. Dứt lời lại cúi mặt vào bát mì còn nóng, bình thản như chẳng có chuyện gì xảy ra.

Ngày mai nếu ta yêu nhau thì ra sao nhỉ?

Hattori chờ dài cổ vẫn không thấy Shinichi mở miệng hỏi lần thứ hai. Suốt thời gian từ quán mì về ký túc xá, ngồi xem hết trận bóng đá giải Ngoại hạng rồi chơi ba ván PS2, thám tử Tokyo chẳng hề đả động đến tương lai lãng mạn kia hay tỏ vẻ gì khác thường. Hattori từ khấp khởi chờ đợi chuyển sang hồi hộp, đứng ngồi không yên và cuối cùng là tự nguyền rủa bản thân im lặng không đúng lúc. Nếu mà cậu hỏi lại, Kudou, một lần thôi, tôi s…

“Heiji, ngày mai…”

Chính vào khoảnh khắc Hattori chỉ muốn giết mình quách cho xong, Shinichi bất ngờ quay qua và hai từ “ngày mai” từ miệng cậu khiến thám tử phía Tây mừng như bắt được vàng. Cố giữ vẻ mặt tỉnh rụi, Hattori đưa mắt nhìn Shinichi, tim đập thình thịch trong lúc căng tai chờ nghe nốt câu để nhào vô trả lời ngay, tuyệt đối sẽ không cho tên Kudou này giở trò tôi-đùa-thôi thêm lần nào nữa.

“….tới lượt cậu mua điểm tâm đó. Tôi thích ăn mì khô, nhớ đừng mua nhầm.”

“….”

“Sao? Tuần trước tôi đi mua, tuần này lượt cậu là đúng rồi, định kêu ca gì hả?”

“N…nhưng…”

Shinichi nhướn mày, và Hattori tức đến mức muốn đấm kẻ trước mặt mình vài cú. Đồ tham ăn phi lãng mạn, trời ơi là trời!

“À quên nữa, ngày mai cậu…”

Hattori nghiến răng ken két. Cậu ta mà nhắc đồ ăn nữa mình sẽ đấm ngay.

“… có đi bowling thì nhớ về nhà với tôi sớm nhe. Tuần trước ở nhà một mình cả buổi chiều chán chết được.”

Nói xong thì rướn tay bật đèn ngủ, quấn chăn bông quanh người và vài phút sau căn phòng ký túc xá chỉ còn lại tiếng nhạc từ đầu DVD cũ, lẫn trong hơi thở đều đều say giấc của thám tử Tokyo.

Heiji, nếu ngày mai tụi mình yêu nhau thì sẽ ra sao?

Hattori bật cười, khẽ chạm tay vào mớ tóc nâu cạnh bên. Nhớ lại gương mặt Shinichi khi nãy chẳng còn ham đánh đấm, chỉ muốn kéo lại ôm thật chặt và hứa rằng chiều mai sẽ nghỉ bowling, thay vào đó sẽ bắt cậu ta khao một chầu bánh bao đầu ngõ.

Heiji, nếu ngày mai tụi mình yêu nhau thì sẽ ra sao?

Hattori nhủ thầm, có vậy mà cũng hỏi. Ngày mai yêu nhau thì cũng giống hôm nay thôi, ngày mốt hay hôm kia vẫn thế, quan trọng là ai lại dùng từ “nếu” cho chuyện đã có thực rồi? 


The Fanfiction Effect - End.

 ( Story 2 - Alcohol )

Lần thứ nhất, Hattori đổ hết tội lên đầu mấy lon bia. Theo tường thuật của cậu ta, Shinichi ở bữa tiệc đêm qua đã uống sạch ba cốc bia to, trở về nhà trong trạng thái nhìn một thành hai, chui nhầm vào phòng Hattori và cuối cùng là đè thám tử Osaka ra hôn mê mệt như trên phim Hàn Quốc.

Nghe đến đó, Shinichi liền đem toàn bộ số bia còn lại vứt đi.

.

Lần thứ hai, Shinichi lên án tác hại nghiêm trọng của rượu. Theo lời kể nhân chứng (mà Hattori không biết là ai), Hattori vì quá phấn khởi với chiến thắng giải Kendo năm nay nên đã nhiệt liệt uống cạn chai soju thứ tư, hát rống lên suốt đoạn đường về, suýt vào nhầm nhà hàng xóm và cuối cùng là kéo thám tử Tokyo ngã ập vào mình trên ghế sofa rồi bất ngờ hôn thật sâu như trong phim hành động Mỹ.

Ngay lập tức, lệnh cấm tổ chức ăn mừng dưới mọi hình thức được bổ sung vào quy định của câu lạc bộ Kendo.

.

Lần thứ ba, cả hai nhận ra sơ hở lớn nhất đến từ việc họ đã để tên thám tử ngoại quốc uống say bí tỉ. Saguru Hakuba sau một hồi nhảy múa tâm tình với con chim ưng Watson quái đản liền chuyển mục tiêu qua bộ đôi đang cố hết sức lôi cậu ta về khách sạn. Bằng một giọng cười hào sảng nhất từng có, Hakuba tuyên bố sẵn sàng đặt cược mười nghìn yên nếu Hattori và Shinichi dám hôn nhau trước mặt cậu ta. Thám tử phía Đông đưa mắt nhìn thám tử phía Tây, mỗi đứa năm nghìn, và phần cuối được miêu tả giống phim hài khi cằm Hakuba gần như rơi bộp xuống.

Sau một tháng nhai mì ly qua bữa và ghi sổ tiền thuê nhà, thiên tài London thề đoạn tuyệt với mọi trò cá cược.

.

Ở điều kiện nồng độ cồn trong người đều đạt mức zero, Shinichi lại thấy mình bị khoá chặt trong nụ hôn kiểu Osaka chỉ trong tích tắc khi đứng cạnh nhau rửa bát sau bữa trưa. Quá tam ba bận, Shinichi đến lần thứ tư đã hiểu ra sự thật rằng nguyên nhân gây mất kiểm soát bản thân ba lần trước không hề bắt nguồn từ soju hay bia.

“Vậy thì đồ uống đâu có tội gì đâu hả?”

“Ừ.”

Ngay sau đó, lệnh cấm được gỡ khỏi nội quy của Kendo cùng ngày đội bóng đá Teitan mở party mừng đội trưởng tái xuất giang hồ.

.

Như thám tử lừng danh Tokyo đã kết luận, sai lầm không xuất phát từ bia hay soju.

Vì thế, khi bia thức dậy sáng ngày kế tiếp để phát hiện bên cạnh mình là soju đắp chung chăn và thật tình cờ cả hai đều đồng lòng quên mặc vào đồ ngủ sau khi thay quần áo cũ ra, đó lại là khởi đầu của một câu chuyện hoàn toàn khác.

.

(mà Hattori gọi là lần-thứ-nhất-phần-hai)



Alcohol - End. 

[tbc - My West, his East )


.






Monday, March 28, 2011

YSL Gloss Pur #8 swatch.



Gloss Pur của YSL, em này nằm trong collection đâu đó hồi 2010. Mình mua hàng xách tay ở Thuỷ Ngân nên chả biết gì, fải google mới biết được đôi chút về em nó =))

Nói chung dạo này lười xài son (ĐẤY, LƯỜI =.=) nên cũng ko so sánh nhiều được. Không sticky bằng gloss Lancome, ngang ngửa độ sticky với MAC gloss, và nhiều hơn gloss Dior với Chanel. Em số 8 Pure watermelon này màu cam hồng nhẹ nhàng, bên Temptalia miêu tả là "Pure Watermelon (08) is a coral-orange. On my lips, Pure Watermelon is semi-opaque and looks like a softened, toned-down coral." Swatch với reviews bên Temptalia đây.  ủa, nhìn lại người ta đánh lên môi đẹp quá, ra màu chuẩn quá, sao mình toàn nửa mùa =))

*like

- không nhũ. thật sự là không nhũ, và gần như là em gloss không nhũ duy nhất trong bộ gloss của mình. vì thế sẽ thích hợp với nhiều style make up, kể cả style không make up như mình =))

- mùi dễ thương, khá ngọt (mình nghe giống giống fruit flavor, chả biết fải mùi dưa hấu không vì lâu rồi ko ăn =)))

- mới apply cảm giác khá sticky nhưng sau đấy sẽ bớt dần đi. comfortable nhiều hơn so với gloss MAC.

- lên màu ok. vì là gloss nên ko thể nào pigmented như lipstick, tuy nhiên cũng không đến mức chả thấy gì. dùng một mình sau son dưỡng thoải mái, môi ai sáng màu thì càng xinh. môi sậm màu cỡ mình thường apply 2 lần.

- tạo cảm giác môi căng mọng hơn, tone màu thích hợp mùa hè.

- package đệp =))

*dislike:

- sticky khi mới apply. dĩ nhiên sau đấy nó sẽ hết, ko như MAC, nhưng sáng sớm dính dính đeo khẩu trang vô đi học mình rất khó chịu =))

- no shimmer nên sẽ ko nằm trong wishlist của các bạn hâm mộ các thể loại lấp lánh.

- độ longlasting không cao. (hầu hết gloss đều thế)

- chống chỉ định ai dị ứng mùi thơm.

Vâng, và đây là ảnh, chủ yếu xem swatch cho vui, môi mình lên hồng nhiều hơn cam. Khi nãy có làm cả so sánh với em gloss của Chanel trong collection hè năm ngoái (đấy, mình toàn đi lùi thời đại :">) nhưng lười quá nên thôi. Nói chug khi compare thì em gloss YSL dùng một mình ổn, không quá bóng, Chanel thì pair với lipstick trông đỡ dị hơn.








1. mình đã hết serum gần tuần nay rồi. đâm ra bị tâm lý lắm, soi gương thấy pore to ra, da đen đi và trán thì mọc mụn (à cái vụ nổi mụn là thật). Essence Dior cũng hết, emulsion Dior cũng hết, mình sẽ bám trụ tuần này bằng gì đây? ;_______;

2. mình đang muốn thử skincare joppa ề hề hề. nói gì thì nói vẫn ko có serum ~_~

3. mình còn 2 đề thi AP Calculus chưa làm, 7 chap truyện chưa đọc và 1 list kế hoạch chưa xong. Tốc độ download 5kb/s khiến mình mất 12 tiếng chưa down xong fim 700mb ê hê hê.

4. mình sẽ post fanfic HeiShin lên sau. mà bỏ Conan lâu rồi nên cứ rẻ tiền kiểu gì ấy =))

Friday, March 18, 2011

[Detective Conan] Ga cuối - HeiShin fanfiction. (8,9)



( mình đã bỏ mốc meo quá lâu. Và có xu hướng fic dài lê thê không lối thoát =)) part 10 vẫn đang được tiếp tục với xu hướng flashback do author chả biết làm gì với hiện tại =)) )


Disclaimer: Nhân vật thuộc quyền sở hữu của Gosho Aoyama ' '
Fandom: Detective Conan ~ Pairing: H. Heiji x K. Shinichi
Category: OOC | Romance | Sad | Shounen-ai
Summary:

Rồi có một chuyến tàu qua, vĩnh viễn chẳng bao giờ trở lại...

Này cậu, cổ tích không có thật.
Đừng lo, mọi chuyện sẽ trở về như cũ thôi mà.
///

"Shinichi này, hè năm sau cùng đến Chigasaki nhé?" ...


g
a. c u i


8. Có một mùa đông rét buốt giữa London, tuổi mười tám của họ đã vĩnh viễn để lại bên dưới màu tuyết trắng. Từ sân ga hoang lạnh, con đường hai hàng cây đóng băng, đến tòa biệt thự kiểu cổ nơi cuối phố. Hai người con trai đến từ Nhật Bản, với vốn tiếng Anh hãy còn bập bẹ, dắt tay nhau đi giữa mùa tuyết lạnh tê lòng, sưởi ấm cho nhau bằng hơi ấm chắt chiu mà từ rất lâu đã nén chặt vào tim thành khối.


Cũng từ năm ấy, Saguru Hakuba lặng lẽ cất một chiếc hộp Pandora riêng cho mình. Về những điều đẹp đẽ nhất anh được thấy. Tiếng ho khan của chàng trai Osaka bướng bỉnh giữa đêm, khi chiếc áo khoác ấm nhất đã khoác lên người chàng trai Tokyo nọ. Ánh nhìn của thám tử phía Đông luôn luôn kiếm tìm một màu da ngăm quen thuộc, để rồi nếu bị bắt gặp liền quay đi bào chữa. Những chiều ba người họ cùng đi dạo quanh phố London, Hattori luôn đẩy Shinichi vào phía trong đường. Hakuba kéo tay cậu ta lại, nói, Này, London người ta đi xe cẩn thận lắm, không có phóng bạt mạng như cậu đâu mà lo tai nạn. Hattori ngẩn tò te một lúc, khi hiểu được vấn đề liền cười toe, đáp lời vô cùng ngắn gọn.


“Nhưng đó là Kudou mà. Không lo sao được.”


Lắm lúc vẫn nghĩ, Hattori Heiji ưa cho mình là dạng người chín chắn trưởng thành, thích áp đặt lên đầu kẻ khác. Giải thích như thế không phải không hợp lý, nhưng chính xác thì cũng do cậu ta lo lắng bảo vệ cho Kudou quá mức. Thế giới của con người này dẫu có vĩ đại thế nào đi nữa, chỉ là xoay quanh Kudou. Hoàn toàn luôn nghĩ đến Kudou trước bản thân, có thể vì Kudou mà sụp đổ. Cậu ta ra sao cũng được, nhưng trước mắt phải đảm bảo an toàn cho Kudou.

Hakuba không rõ mình đã làm đúng hay sai. Mười bốn ngày để Hattori và Shinichi nương vào nhau ở London nhà anh, với lý do lôi kéo đồng minh cho cuộc tranh tài thám tử. Đêm cuối cùng, họ ăn mừng chiến thắng đến quá nửa đêm. Phố London đẫm vị đơn côi, và ngọn đèn đường rọi chút ánh sáng mờ vào đêm đông đen đặc. Họ cùng ngồi ở băng ghế sau taxi, khi Hattori vòng tay qua vai Shinichi để giữ cho cậu ngủ yên trên vai mình. Âm thanh của bánh xe lăn trên mặt đường lạnh buốt, thốt nhiên thấy mọi thứ xung quanh lạnh lẽo đến vô cùng.


“Saguru,” Hattori cúi xuống thì thầm, “Cảm ơn.”


“Còn tôi,” Hakuba bất giác cắn môi “..Xin lỗi.”


“…”


Hakuba vỗ nhẹ vai Hattori. Cậu ta gật gật đầu, có vẻ muốn nói rất nhiều mà lời lẽ đều đông cứng cả.

“Ngày mai rời khỏi đây, mọi chuyện lại trở về như cũ thôi mà.”


Sẽ không bao giờ có một đêm London trên chuyến taxi khuya như thế, Hakuba tự nhủ với bản thân, khi Hattori lướt những ngón tay dịu dàng lên nét mặt Shinichi say ngủ, và ôm thám tử phía Đông bằng tất cả sức lực trong đôi tay mình.

Bên ngoài thế giới của hai người, Hakuba ngỡ rằng thời gian đã hoàn toàn ngừng lại.

Sẽ không bao giờ còn một London như thế nữa. Sẽ không bao giờ có một đêm đông thứ hai. Sẽ không bao giờ, tuổi mười tám quay về nơi cũ. 

Tất cả đã ra đi.

Tất cả đã ra đi vĩnh viễn.

* * *

Lễ cưới của chàng thám tử tài hoa và nữ luật sư xinh đẹp vào một ngày nắng êm đềm không lâu sau đó. Cô dâu chú rể sánh đôi bên nhau, ngập tràn trong muôn vàn lời chúc phúc. Bạn bè đồng nghiệp đến chia vui rất đông, ai cũng mừng cho cuộc tình từ thời ấu thơ giờ đã đi đến kết thúc có hậu như cổ tích.

Shinichi hẳn là người vui nhất. Suốt từ lúc bắt đầu nghi lễ trong nhà thờ cho đến khi tàn tiệc, nụ cười rạng rỡ chưa hề biến mất trên mặt cậu. Ngay cả lúc đã say khướt và được Hakuba dìu vào phòng thay đồ, Shinichi vẫn cố nán lại trước gương, cười toe toét rồi nghiêng qua nghiêng lại làm trò,


“Ew~ ê ê lại đây coi nè..”


“…”

“Hôm nay tớ mặc bộ này trông bảnh trai nhở ~~”

“…”

“..~ công nhận không Heiji?”


Hakuba lặng người.

Và nụ cười trên môi Shinichi vụt tắt.


Chỉ có im lặng lấp đầy khoảng không sau đó. Shinichi cúi mặt bước nhanh, còn Hakuba cố nén tiếng thở dài. Rất lâu sau cậu mới trở ra, đôi mắt giấu đi dưới mớ tóc nâu mềm, chạm vào vai Hakuba rất khẽ,

“Tôi xong rồi. Mình ra ngoài kia thôi.”


Khi nhìn theo dáng người con trai phía Đông bước dưới bầu trời đêm không sao, Hakuba mới biết, hóa ra chín năm trước, Hattori Heiji đã đưa ra một phán đoán sai lầm nhất trong cuộc đời thám tử ngắn ngủi của cậu ta.


“..rồi mọi chuyện sẽ trở lại như cũ thôi mà.”


Hattori đã sai. Vì kể từ ngày cậu ra đi,

Kudou Shinichi mãi mãi chẳng thể nào trở về như cũ. 




9. Nửa năm sau ngày cưới, Shinichi mời Ran đến nhà hàng kỷ niệm của họ dùng bữa tối. Rồi đến công viên giải trí, ghé qua đài phun nước, rồi ghế đá công viên, rạp xi-nê, quán kem góc phố có giò lan tím, cửa hàng bách hóa có bà chủ rất hiền từ. Nhà sách ngã tư, nơi đã thân thuộc từ ngày trung học. Shop hoa tươi gần trường tiểu học, Shinichi đã mua bó hoa đầu tiên tặng Ran ở đây. Ga tàu điện hay đứng chờ cùng nhau hồi đại học, trung tâm mua sắm thường sale off mỗi cuối mùa Ran cực kỳ ưa thích. Cứ thế, họ đi qua tất cả nơi kỷ niệm đã in dấu mối tình dài lâu của cả hai.

Khi dừng lại trước cánh cổng ngôi biệt thự trên phố Beika, Shinichi đột nhiên nhìn thẳng vào mắt vợ mình. Ran, ngày mai mình cùng rời Nhật nhé.

Chúng ta sẽ đi đâu?

New York. Seattle. Los Angeles. Vancouver. Shinichi nhún vai. Bất cứ nơi nào em muốn. Chỉ cần ta đi khỏi Nhật Bản thôi.

Em muốn biết tại sao. Anh từng nói anh sẽ không đi đâu hết?

Đó là chuyện ngày xưa.

Hai tuần sau đó, họ lên máy bay khởi hành đến Seattle.


* * *

Cuộc sống mới dần dần rồi cũng ổn định. Nước Mỹ có nhiều tiện nghi, nhưng không thể nào sánh với quê hương Nhật Bản đã gắn bó bao năm đời người. Ran chẳng rõ vì sao người đàn ông cô đã hiểu tận tường, thốt nhiên lại có ý nghĩ đến một đất nước hoàn toàn xa lạ mà lập nghiệp. Shinichi chưa bao giờ nói với cô, và tận trong đáy lòng, Ran luôn thấy tốt nhất đừng nên hỏi.

Như từ lúc họ là bạn thân, yêu nhau, chờ đợi rồi cưới nhau, Shinichi thực hiện vai trò người chồng hoàn hảo trong mắt Ran. Ba năm trôi qua, hôn nhân của họ tràn ngập tiếng cười, mỗi ngày trôi qua lại thấy hạnh phúc hơn bao giờ hết. Ran luôn tự nhận mình là một người may mắn. Bao nhiêu năm, Shinichi vẫn là chỗ dựa chân thành và vững chắc nhất cô từng có.

Ran yêu tất cả thuộc về Shinichi. Yêu món bánh chanh, yêu tiểu thuyết trinh thám, series phim án mạng, bóng đá, yêu đôi mày hay nhướn lên khi không vừa ý, bàn tay ấm, áo khoác đen, yêu con cún Misa, yêu chiếc mũ lưỡi trai đã cũ. Yêu cả dáng chồng cô ngồi bên cửa sổ, replay một bài hát Trung Hoa rất buồn, ánh nhìn mất hút trong chân trời vô định.

Lúc đó cô chợt hiểu, ra tình yêu này cũng thật bất an.



Ran tình cờ tìm thấy nó khi sắp xếp lại ngăn tủ đồ cũ đã lâu chưa động đến của chồng mình. Chiếc hộp nhỏ bám đầy bụi, bên trong có độc nhất chiếc khuyên bạc nhỏ đã ngả màu – loại khuyên phổ biến ở Nhật, bán rất nhiều trong các shop lưu niệm gần trường đại học Tokyo của họ. Không biết Shinichi giữ món trang sức cũ như thế này để làm gì, Ran băn khoăn tự hỏi, cuối cùng cô kết luận có lẽ Shinichi đã lấy nhầm ở đâu đó, và quyết định sẽ vứt nó đi.
      
Nhưng trước khi kết thúc công việc dọn dẹp, ánh mắt cô chạm đến một khung gỗ nằm yên trong đáy tủ. Ran cầm lên, lau sạch lớp bụi đóng trên mặt kính, và thứ vô cùng quen thuộc hiện ra trước mắt cô.

Ran cất khung hình vào túi, nhẹ nhàng đặt chiếc hộp cũ lên bàn làm việc của Shinichi rồi quay ra. Những tia nắng hồng nhảy múa trên bầu trời xanh vợi, khung cảnh lấp lánh như ngày xưa ấy. Tuổi trẻ đầy tự do và nhiệt huyết mà bốn người họ đã trải qua, bao tháng năm đầy ắp tiếng cười còn vương vấn. Họ đã từng là bạn rất thân. Tuổi trẻ ấy đam mê, đắm say, lỗi lầm và nuối tiếc.


Ran trở về nhà rất khuya hôm ấy. Đúng như cô dự đoán, bữa tối chuẩn bị sẵn vẫn còn nguyên trong bếp. Cánh cửa phòng làm việc chồng cô hơi hé mở, còn Shinichi say đến mức chẳng biết vợ mình đang đứng cạnh bên, nhìn vỏ lon bia rỗng đầy trên sàn gạch, nhìn chiếc khuyên ố màu cậu đang nắm chặt trong lòng bàn tay, nghe âm điệu buồn đau của khúc Tong Hua từ đầu DVD từ rất lâu rồi họ chưa dùng đến.

“Ran này, cậu có tin cổ tích không?”

“Không hẳn. Còn cậu, Kazuha?”

“Tớ cũng không. Nhưng…”

“Huh?”

“..nếu nó có thật thì có lẽ hay biết mấy.”

“Vì sao?”

“Sẽ có nhiều người được hạnh phúc sống bên nhau hơn.”

“Kazuha này, hạnh phúc là do bản thân mình quyết định chứ.”

“Ừ…”



Trong tấm ảnh cô tìm được, bốn người đứng trên mỏm đá nhô ra biển, nụ cười rạng rỡ hòa trong nắng mai. Một hòn đảo Ran không còn nhớ tên, chuyến du lịch đầu hè năm lớp mười hai, màu biển xanh trong phản chiếu bầu trời, Shinichi và Hattori đứng ở hai đầu ảnh. Ánh nắng bình minh xuyên qua mái tóc họ, làm hai chiếc khuyên trên vành tai trái hai chàng thám tử lấp lánh như ngọc trai. Ran nắm chặt tấm ảnh trong tay, bên ngoài đêm tràn về lạnh buốt, mới biết hóa ra hồn nhiên ngày xưa quá đỗi ấm êm. Ngày xưa mà cô rất vô tư, Shinichi đeo khuyên tai và Hattori Heiji trót đem trái tim đặt vào hư ảo một câu chuyện cổ.


Như câu chuyện của chàng ca sĩ người Trung Quốc mà cậu ta chưa bao giờ phát âm đúng tên.




[end of 8.9.
to be cont.]

Thursday, March 17, 2011

a rainy day



[ a rainy day ]

Rất may là mưa tạnh trước giờ về. Nhờ ơn trời về nhà không bị ướt, chả những thế còn được khuyến mãi thêm nắng chói lọi chiếu vào mặt. Không sao, đỡ ướt và đỡ dơ. Đỡ phải lết thân đi tắm sớm.

Dạo này mà nghe phải nhạc nào mà gái giai yêu nhau bỏ nhau tự đi lang thang dưới mưa dầm dề là mình khinh lắm, hãi lắm. Xin lỗi các cô cậu tôi lạc hậu không yêu đương, thà đang đi mắc mưa không chỗ trú thì chịu ướt chứ rảnh quá đâm đầu ra mưa ca vọng cổ nhớ tình xưa à. Khiếp, nhạc nhẽo thời nay nó cứ chui vào lối mòn mà tiến.

Nói chứ hồi đó mình cũng tâm hồn với mưa ghê lắm. Giờ thì thấy dở hơi.


[ mặt trời mọc và hoa anh đào ]

Tsunami. Earthquake. Radioactive. Thật tình chẳng biết phải comment gì. Nhiều thứ cùng ập vào một lúc. Nhưng vì đó là đất nước mặt trời mọc và hoa anh đào nở, nó sẽ sớm khôi phục sự đẹp đẽ này mau chóng thôi. Bản chất nguyên sơ không thứ thiên tai nào vùi lấp được. Hơn nữa, tinh thần người Nhật Bản quả là mạnh mẽ đến vô cùng. Hôm nọ đọc trên yahoo bài báo có tên "Cả thế giới cúi đầu trước người Nhật", viết về tinh thần vững vàng của họ trong giây phút khốn khó đau thương nhất, mới thấy sức mạnh tinh thần của đất nước samurai này.

Vì thế, hãy tiếp tục đứng vững và vượt qua. Cả thế giới đều tin là như thế.


Mà không phủ nhận được, số phận con người thực chất rất mong manh.


[ SMS ]

Những người con trai mình từng thích đều như thế.

nghĩa là thi thoảng rất dễ thương.


[ Fanfiction ]

Mình bỏ Conan lâu rồi. Nhưng HeiShin thì vẫn thích. Thích bằng ấn tượng của những gì đã đọc/xem qua, và sau này vẫn cứ là như thế. Một khi tình cảm được hình thành, sẽ nằm yên đó, thảnh thơi và vững vàng như núi. Không đổi dời chẳng màng thời gian qua. Bao năm sau, tình cảm vẫn còn trong trắng. Cũ kỹ và trong trắng.

Đấy là cách mình yêu.


Chắc vì vậy nên fanfic viết ra chỉ có tự mình đọc :)) mình lại không quen update fanfic theo mạch manga/movies. Mình thích cũ kỹ và trong trắng. Những gì nhạt nhoà bởi lớp bụi thời gian, bên dưới là giọt tinh chất đầu tiên, ngủ yên ngoan ngoãn. Như công chúa giữa rừng sâu muôn đời không tỉnh giấc. Hoàng tử không tài nào đánh thức người đẹp dậy, và trăm năm nữa vẻ đẹp xuân thì vẫn vẹn nguyên.


Vẹn nguyên.

Thể loại tình cảm luôn ao ước. Không tồn tại ngoài đời thực, nên cách duy nhất là gửi vào fictional world.

.

Nghĩ đến điều này, lại tưởng tượng về một người con gái viết văn. Hẳn đã rất khó khăn, khi phải trụ vững vào thực tế, trong lúc tay bám víu vào khung dệt ảo tưởng phi thực mà hình thành tác phẩm.

Margaret từng thổ lộ về sự cô đơn như loài gặm nhấm đó. Những trang văn ấy, sau này được gọi là chúc thư.


[                ]

mình độ này hay nghĩ về tương lai, nếu theo con đường viết văn thì sao nhỉ. Chồng tương lai sẽ phải chơi với con và làm việc nhà vào buổi tối. Sau đấy đôi lần cả nhà sẽ làm chuyến du lịch, chụp ảnh, lấy hứng viết ~


nói vậy chứ lấy chồng rồi khó lãng đãng viết văn. mình chỉ có hoặc là ế hoặc là làm nghề khác.

Hehe.

Monday, March 14, 2011

Philosophy Purity & Burt's Bees Rhubard lip shimmer ♥




.

.

MẠNG VNN LỞM QUÁ!!!

-______________________________-




Xu hướng lười gia tăng dẫn đến bệnh chống mốc blog bằng entry lắm hình ít chữ =))

Vâng, nhân dịp chiều nay đã dốc đến giọt cuối cùng (=))) của em srm yêu quý này. Nhân tiện chụp tấm ảnh kỷ niệm em nó. Mình đã quyết định sẽ ko vất chai nhằm bảo vệ môi trường (hề hề xạo đấy).



Purity made simple, em nó cũng quá nổi tiếng rồi. Cũng chính vì tiếng tăm của em nó mà mình đã vác ngay một chai từ Sephora về, cùng với em microdelivery tẩy tbc cũng của Philosophy nốt. Microdelivery mình vẫn còn khá nhiều, chẹp, em đấy xài cũng rất thích, nhưng so với em Burt's Bees scrub hiện tại hay St. Ives thì hiệu quả trên da trâu của mình Microdelivery ko mượt bằng, nhưng mùi Micro thơm hơn, nhẹ nhàng hơn và thấy đỡ có tội với da dẻ hơn hai em kia =)


Purity là srm kiêm tẩy trang. Bình thường nếu make đầy đủ mình vẫn dùng tẩy trang L'occitane trước rồi mới rửa lại bằng soap hoặc Purity. Tuy nhiên vì mình lười nên chỉ make nhẹ, thường chỉ có tinted moist/ loose, không blush không highlight không eye make up nên chỉ cần em Purity là sạch trơn. Tất nhiên em Purity này dùng tẩy trang thẳng cũng ok, nhưng mình thích dùng riêng tẩy trang dạng sữa của L'occitane trước, cảm giác sạch hơn.


Về ưu điểm của em srm Purity này:

- Dịu nhẹ. Rất dịu nhẹ. Không tạo bọt. Rửa lại với nước cảm giác da rất sạch và cảm giác rất là pure, giống như tên em nó ý.

- Mùi dễ thương. Rất refresh.

- Không làm khô căng da. Hầu hết các srm mình dùng, bao gồm Missha, The Face Shop, The Body Shop, Burt's Bees, Neutrogena, L'occitane, Menard - đều làm da mình khô căng sau khi rửa dù sạch thì vẫn sạch. (tất nhiên, vì nếu ko sạch thì rửa mặt để làm gì). Purity thì ngược lại. Dịu nhẹ, sạch và da vẫn mềm sau khi rửa. Mình vẫn dùng toner, vì quen rồi, bỏ toner là không chịu nổi, nhưng với các bạn ko quen dùng toner thì cứ Purity rồi bôi kem dưỡng thôi XD

- Thích hợp mọi loại da. one-step facial cleanser nên thích hợp với ai thích nhanh gọn lẹ không cầu kỳ lích kích. Đi du lịch đem em nó theo rất tiện, vừa tẩy trang kiêm luôn rửa mặt, da sạch mềm, thoải mái.

- Không kích ứng. (đối với mình) chủ quan thì mình nghĩ purity cũng khó làm ai dị ứng. tuy nhiên ngoại lệ thì ko phải không, dù vậy em ấy cực đáng để thử.

Khuyết điểm?

Về tiêu chí của cleanser đ/với mình - dịu nhẹ, sạch và mềm da, không gây kích ứng - Purity là best choice. Nếu có chê thì chắc là giá hơi chát ($25/ chai 8 oz đợt mua ở Sephora). Giá VN dao động 450k-520k, tuy nhiên giá đô thị trường thất thường nên ko biết chắc. Chai 8oz mua từ tháng 7 năm ngoái, xài đến tận giờ mới hết. Ai xài daily ngày 2 lần chắc mau hơn, mình thì sau này lúc em nó gần hết tiếc quá nên chỉ dám để đó tuần xài đôi ba lần. Mà hnay cũng hết mất rồi =((


Tóm lại, Purity đáp ứng đủ tiêu chí sạch, mềm, dịu nhẹ và còn hơn cả thế =)) Đem lại cảm giác thích thú khi rửa mặt. Đạt giải thưởng của Sephora, giống như Hope in a jar. Hope in a jar mình đã xài thử sample 0.5 oz, thích scent của em nó, tuy nhiên nếu để recommend thì mình recommend em Purity này. Rất là hài lòng luôn.


Theo góp nhặt thiên hạ thì có Joppa cleanser 2/1 cũng tương đương em Purity này, tuy nhiên mình ko thử vì ko thích dạng gel, và vì Purity đã quá tốt rồi. Một daily cleanser chất lượng và rất đáng để đầu tư trong quá trình skin care hàng ngày. Just start it with Purity, tự cảm nhận rồi sẽ biết, hí hí :">

Vì hiện đang nghèo bèo nhèo, và vì còn quá nhiều cleanser các thể loại trong nhà tắm và giá đô tăng dẫn theo vật giá nhập về cũng tăng nên mình phải ngậm ngùi say goodbye em Purity trong một thời gian. (à không sẽ đi tìm người bán 1,2 oz mua về trữ vậy, mình còn giữ chai mà =))).

Thế thôi, nhân dịp em nó hết veo phải nhìn lại cuộc đời em nó ít phút :((


À đây là phần hình nhiều hơn chữ =))


Lip shimmer của Burt's Bees in Rhubard. Sản phẩm của Burt's Bees thì natural rồi há. Mình là fan lip balm của nó. Fan cả scrub và sẽ là fan của day lotion nếu thời tiết lạnh hơn tí nữa và da khô hơn tí nữa =)) Mùi Radiance day lotion của Burt's Bees cực thơmmm <3

À thôi, back to em lip shimmer. Dòng lip shimmer của Burt's Bees nhiều dưỡng, lên màu, nhũ. Không phù hợp với ai dị ứng mùi bạc hà và son nhũ. Rhubard được miêu tả là hồng tươi, cute trên bạn nào da trắng. Da đen thích bon chen là mình lên môi thành hồng đo đỏ, màu mau lên mau bay, mỏng, bạc hà thơm rất thích. Quệt hai lần lên biến thành pha pha đỏ, chả thấy hồng tươi kiểu gì =))



Hiện tại thì mình chỉ dùng balm, benetint với lại em này hoặc Bobbi Brown lip treatment shine khi cần có màu. Burt's Bees lên màu okie, dưỡng tốt, mùi bạc hà favorite của mình, Rhubard nhũ không lộ lắm, môi hơi tối màu xài ổn, ko như Champagne nhũ kiểu nude rất bợt, lên môi mình lỡ tay thì như ịn mỏ vô kim tuyến ;___;

Dòng lip shimmer này nhiều dưỡng, affordable, phù hợp cho ai ko thích dùng son môi mà vẫn thích môi có tị màu :x Rhubard nhìn trong thỏi rất đậm. Papaya cũng thế. Hôm ở Sephora bên Sing thì nhìn hai em này màu có vẻ rùng rợn nhất =)) nhưng lên màu nhẹ nhàng vừa phải, một phần chắc do môi mình hơi sậm màu. Mấy màu nude nude khác cũng ổn, nói chung mình thích dòng lip shimmer này mà, nhưng lên môi mình ko nổi =,=

Mình còn em Papaya nữa. Tone cam. Hôm nào sẽ thử xD~

Xin lượng thứ cho chất lượng hình rởm. thật sự là nó lên hồng đỏ mà thiên đỏ nhiều hơn, hình màu hơi sáng hơn tẹo :))



-------


à theo tin mới nhận, điểm test ap calculus của mình là 38/60 aka 63% aka càng ngày càng đần aka hiểu mà ko nhớ bài được aka angst.

ủa =)) rõ ràng là đã học mà. quái gì có 6 câu mà lại sai hết 2 câu rưỡi hê hê hê hê hê =))


Ah, bdw, thầy giáo Environmental science của mình có show link ảnh before and after ở Japan, chụp từ vệ tinh.

Tàn khốc quá. Hope they will recover soon. Stand still, Japan.

Japan before and after the disaster.

Sunday, March 13, 2011

XO



Một phút tự giới thiệu - đây là couple fanfiction ưa thích gần đây của mình. G-TOP or Seunghyun/Jiyong. Xin chú thích nốt, đây là wallpaper chôm từ LJ của atenais_pala vì quá đẹpppp khiến mình cứ save về, tự change wall cho laptop và cười hi hi một mình trong khi ngày mai test Math mà vẫn chưa học bài hi hi hi =))


/ mình hổng phải fan ruột Big Bang, dưng mình mê Tae Yang hát Wedding Dress :)~ và vì google khám phá ra G-TOP community LJ. Trong tầm hiểu biết non cạn của mình thì G-Dragon rất đặc biệt. Có thể trong thế giới Kpop anh ý không bằng nhiều người, nhưng mà đặc biệt thì vẫn cứ là đặc biệt. hồi Heartbreaker của ảnh cũng có nhiều phê bình tùm lum lắm, nhưng nhờ chả fải fan cuồng nên mình đách care, forum mặc kệ, cứ down clip về đthoại rồi xem. Dạo đấy mình tự nhiên mê con giai nhuộm trắng tóc. Hề, G-Dragon đặc biệt thật mà xD~

Cái community này fic hay nhiều. Đắt nhiều hơn rẻ. Ý mình là fic có nội dung và độ thật đến mức ám ảnh. Mình không đọc fic AU, chỉ đọc non-AU và category angst, thi thoảng angst hay kèm theo smut. Dark, drug, alcohol, suicide, emo... Loại tình yêu phải trả giá đắt, và angst lắm trời ơiii. Fanfic angst là super super fav. của mình đóoooo *lăn quay*



Hú lên cho đỡ bám bụi blog thôi, giờ lại lẻn về đọc fic, à quên học toán :"> Bữa giờ nhiều kế hoạch quá mà chả viết được rì. Mấy bài hát của Ngô Thuỵ Miên này, review nốt cho xong phim Brokeback Mountain này, swatches lipsticks này, blah blah... Mình cứ mãi tật nói cho lắm rồi chả làm gì hề hề, mai lại kiểm tra Toán hề hề hề =))=)))


À fải in fic G-TOP thành quyển đem vô lớp đọc *tung hoa*

Wednesday, March 9, 2011



"Đàn ông không biết đến những phụ nữ xấu xa thì chưa hiểu phụ nữ."

S. Weir Mitchell

- trích "Những người đàn bà độc ác nhất lịch sử" của Shelley Klein -


Hê hê.

Lâu lâu cũng mò được vài quyển hay ho phết :))